14:47 | 05/03/2020

Thương nhớ mùa ổi

(LV) - Lắm lúc thấy mình như trẻ con, thèm lạ lùng những hoa, những trái. Thế là lại nhớ về khu vườn năm xưa của bà. Mùa thu cây trái trĩu trịt với hương thị nồng dịu, trái na mở mắt ngơ ngác, trái hồng chín mọng, trái ổi đào thơm lừng…

>>> Quê hương yêu thương

Ký ức dịu ngọt…

Tôi vẫn nhớ dãy ổi đào cuối góc vườn, cây khẳng khiu nhưng cho trái rất sai. Những vòm lá là tà sà xuống, quả cụng đầu bọn trẻ con. Khi thèm, chỉ cần với tay lên là có thể hái xuống ăn ngon lành. Chẳng cần phải rửa, vài cái quệt qua loa trên vạt áo đang mặc rồi cho vào miệng nhai rau ráu. Vạt áo của tôi năm xưa chi chít những dấu tích của những lần quệt ổi. Một vài trận đòn của bố tôi vẫn còn nhớ mãi. Đau thật đấy, nhưng đó là những hồn nhiên năm tháng tuổi thơ, vô lo, vô nghĩ.

 

Khu vườn cổ tích của bà
Khu vườn cổ tích của bà.

Những buổi sáng mùa thu, tôi vẫn không thể nào bỏ được thói quen, sau khi thức giấc lại chạy ra khu vườn. Giọt sương ban mai long lanh đêm qua vẫn còn đọng trên phiến lá, nắng từ đằng Đông rọi chiếu lấp lánh, lấp lánh như thể những viên kim cương đang tỏa ra hào quang lộng lẫy. Những vòm lá đón tôi, những mùi hương dịu ngọt quấn quýt tôi. Lúc chậm rãi bước giữa khu vườn, tôi vẫn có thể cảm nhận được từng lời thủ thỉ của cây lá đang xôn xao, của những chiếc lá vàng sắp về với mẹ đất, của khoảng trời bình yên, ngăn nắp xứ Nghệ yêu thương.

Dòng chảy xáo động của cuộc sống, quê hương thay đổi khá nhiều, đất cát tự dưng có giá cao vọt. Nhà nhà xén đất bán bớt để có tiền cất nhà cao cửa đẹp. Họ cũng bảo với bà tôi bán bớt khu vườn đi để còn có tiền sắm sang và dành dụm tuổi già. Nhưng bà tôi không chịu. Bà vẫn bảo, tiền bạc chẳng mấy cho vừa, tiêu rồi cũng hết, còn khu vườn là mãi mãi, là trường tồn với thời gian. Có khu vườn là có tiếng chân tíu tít của đám con cháu. Vườn bà reo vui, lòng bà cũng rộn ràng. Tuổi về già, bà chỉ cần những phút vui vầy bên con cháu như vậy, chẳng cần gì hơn. Các bác, các cô ủng hộ bà tuyệt đối. Mùa quả nào cũng dẫn con cháu về với bà, để bà vui.

… Trong khu vườn cổ tích của bà

Những mùa ổi đào của tôi, đêm nằm ngủ, cứ thoảng đâu bên cạnh là tiếng của cô bạn hàng xóm lanh lảnh. Chỗ khu vườn có một chiếc xích đu nho nhỏ đủ chỗ cho cả hai ngồi. Vừa ngoạm quả ổi đào, bạn vừa thủ thỉ ước vọng bay cao, mong được trở thành người làm vườn với khu vườn rộng hàng trăm héc ta. Mùa thu bạn sẽ gọi những chú chim sẻ về mổ ổi, những đứa trẻ đứng ở bên kia hàng rào nếu thèm thuồng bạn cũng sẽ không ki bo mà gọi chúng vào phát cho mỗi đứa những quả ổi đào mọng đỏ. Câu chuyện năm xưa có lẫn những giọt nắng, tiếng chim và cả mùi ổi xôn xao trong chiều nắng thu dịu dàng.

 

Mùi thơm của những quả ổi đào xôn xao trong chiều nắng thu dịu dàng
Mùi thơm của những quả ổi đào xôn xao trong chiều nắng thu dịu dàng.

Mùa này ổi đào lại chín. Nhưng cô bạn của tôi đã rời xa tôi thật rồi. Tôi trở về vườn, bước chân một mình dưới lá vàng xào xạc, lòng ngỡ như mới ngày hôm qua. Gió với hương thơm của mùa, của quả đang vương vít, cả nỗi nhớ loang lổ. Tiếng chim sẻ vẫn lích chích nhưng nụ cười thì héo khô. Tôi tìm tới cây xích đu đã hoen màu rêu năm tháng. Tim tôi như lặng đi với cây vườn, với chuỗi ký ức da diết chẳng thể nào xếp vào dĩ vãng.

Những mùa ổi rồi lần lượt trôi qua, mùa thu đi rồi sẽ trở lại, còn tuổi trẻ thì không, và tôi biết năm tháng ấy mãi là ký ức dịu ngọt trong khu vườn cổ tích của bà, in bóng hình của tôi và của cô bạn thân hàng xóm.

Mai Hoàng

Ý kiến bạn đọc
Họ và tên  
Email    
Tiêu đề  


Captcha
Mã xác nhận  
Phản hồi  
 Off  Telex  VNI  VIQR
Tài liệu đính kèm: (.gif, .jpg, .png, .jpeg, .doc, .docx, .xls, .xlsx, .zip, .rar)
 
Văn hóa cần được đầu tư xứng tầm để phát triển/ Làng và những sắc hoa
Quan hệ dân tộc và đoàn kết các dân tộc thiểu số ở Việt Nam/ Tôn vinh tinh thần đại đoàn kết dân tộc
Hà Nội linh thiêng và hào hoa qua các ca khúc/ " Giai điệu núi rừng" tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam
Tết Độc lập nhớ về Hồ Chí Minh - Nhà văn hóa kiệt xuất của nhân loại
Loading
Langvietonline.vn
1 2 3 4 5
Review This Site